Chào mừng quý vị đến với website của ...
Quý vị chưa đăng nhập hoặc chưa đăng ký làm thành
viên, vì vậy chưa thể tải được các tài liệu của
Thư viện về máy tính của mình.
Nếu chưa đăng ký, hãy nhấn vào chữ ĐK thành viên ở phía bên trái, hoặc xem phim hướng dẫn tại đây
Nếu đã đăng ký rồi, quý vị có thể đăng nhập ở ngay phía bên trái.
Nếu chưa đăng ký, hãy nhấn vào chữ ĐK thành viên ở phía bên trái, hoặc xem phim hướng dẫn tại đây
Nếu đã đăng ký rồi, quý vị có thể đăng nhập ở ngay phía bên trái.
Tặng chị tôi
(Tài liệu chưa được thẩm định)
Nguồn:
Người gửi: Nguyễn Viết Thắng
Ngày gửi: 21h:02' 06-12-2019
Dung lượng: 15.6 KB
Số lượt tải: 0
Nguồn:
Người gửi: Nguyễn Viết Thắng
Ngày gửi: 21h:02' 06-12-2019
Dung lượng: 15.6 KB
Số lượt tải: 0
Số lượt thích:
0 người
CHỊ TÔI
( Viết tặng chị M sau khi đi thăm chị lần cuối)
Tôi viết bài thơ tặng chị tôi
Một đời gieo chữ bụi phấn rơi
Con đò lầm lũi bao năm ấy
Hôm nay tựa giường… nước mắt rơi.
Ba năm hưu trí chẳng vuông tròn
Di căn hành hạ xác héo hon
Đại tràng nơi ấy đau đớn lắm
Gượng cười an ủi với cháu con.
Ngày ấy chị về thấy chị vui
Căn bệnh ung thư tưởng đã lùi
Hôm nay gặp lại…ôi !.. sửng sốt
Bệnh đã ..di căn thấy… ngậm ngùi.
Chị ngồi bên tôi chậm từng lời:
“ Cuộc đời Nhà giáo đẹp em ơi
Công danh, tài lộc- theo nước chảy
Tình thương, trách nhiệm ..đẹp muôn đời”
Ngày ấy đâu rồi ..thời gian trôi
Phong trào Dạy giỏivẫn đây thôi
Tre Việt Namvẫn còn xanh mãi
Cần cù, hy sinh… đẹp từng lời.
Những lần thao giảng hồi hộp sao
“Chị viết giúp em đồ dùng nào
Giảng chậm từng lời em nhớ nhé
Rèn đọc , xem giờ ..cẩn thẩn vào”.
Ba mươi năm ấy chưa xa
Ba mươi năm ấy nở hoa trong lòng.
Cầu kiều ai bắc sang sồng
Mà nay bến vắng… người không thấy về
Đò nay rách nát ..tái tê,
Cố nhân còn có…ai về bến xưa.
Con ve nức nở giữa trời,
Chị tôi ngồi nhớ cái thời …ngày xưa.
Mái tranh, tường đất say sưa
Ê a tập đọc nắng trưa vội vàng.
Phượng hồng cháy đỏ chói chang,
Cái thời con gái nhẹ nhàng trôi qua.
Bây giờ tuổi đã thành bà,
Bây giờ nước mắt nhạt nhòa…cháu ơi..
( Viết tặng chị M sau khi đi thăm chị lần cuối)
Tôi viết bài thơ tặng chị tôi
Một đời gieo chữ bụi phấn rơi
Con đò lầm lũi bao năm ấy
Hôm nay tựa giường… nước mắt rơi.
Ba năm hưu trí chẳng vuông tròn
Di căn hành hạ xác héo hon
Đại tràng nơi ấy đau đớn lắm
Gượng cười an ủi với cháu con.
Ngày ấy chị về thấy chị vui
Căn bệnh ung thư tưởng đã lùi
Hôm nay gặp lại…ôi !.. sửng sốt
Bệnh đã ..di căn thấy… ngậm ngùi.
Chị ngồi bên tôi chậm từng lời:
“ Cuộc đời Nhà giáo đẹp em ơi
Công danh, tài lộc- theo nước chảy
Tình thương, trách nhiệm ..đẹp muôn đời”
Ngày ấy đâu rồi ..thời gian trôi
Phong trào Dạy giỏivẫn đây thôi
Tre Việt Namvẫn còn xanh mãi
Cần cù, hy sinh… đẹp từng lời.
Những lần thao giảng hồi hộp sao
“Chị viết giúp em đồ dùng nào
Giảng chậm từng lời em nhớ nhé
Rèn đọc , xem giờ ..cẩn thẩn vào”.
Ba mươi năm ấy chưa xa
Ba mươi năm ấy nở hoa trong lòng.
Cầu kiều ai bắc sang sồng
Mà nay bến vắng… người không thấy về
Đò nay rách nát ..tái tê,
Cố nhân còn có…ai về bến xưa.
Con ve nức nở giữa trời,
Chị tôi ngồi nhớ cái thời …ngày xưa.
Mái tranh, tường đất say sưa
Ê a tập đọc nắng trưa vội vàng.
Phượng hồng cháy đỏ chói chang,
Cái thời con gái nhẹ nhàng trôi qua.
Bây giờ tuổi đã thành bà,
Bây giờ nước mắt nhạt nhòa…cháu ơi..
 
Các ý kiến mới nhất